.

.

Thứ Hai, tháng 4 30, 2018

Nhìn lại sau 43 năm

Nhìn lại sau 43 năm
.
Ngày này tháng này năm bảy lăm
Con bé hồn nhiên chửa tròn rằm
Ngây thơ khờ dại buồn cười lắm
Việt cộng_con gì?  Trốn bặt tăm
.
Thấm thoát nay tròn 43 năm
Qua bao mộng mị với thăng trầm
Trong lòng tổ quốc ngày thống nhất
Ấm áp hay là vẫn lạnh căm?
.
Tiếng súng ngưng rồi cất lời ca
Hoài bão mịt mùng khi chia xa
Con sông, đọn mía, bầy trẻ nhỏ
Tan tác trôi trôi...lệ nhạt nhòa
.
Ngày này tháng này của năm nay
Con bé ngày xưa tóc bụi đầy
Lơ phơ từng mảng hồi ức nhuộm
Phẩm tối lem mờ...mắt chợt cay
.
NB

Thứ Tư, tháng 4 25, 2018

Niềm vui của nắng

Niềm vui của nắng



.
Hôm nay ngày giỗ vua Hùng
Sáng ra mở cửa ùn ùn khách đông
Rất mệt nhưng mát trong lòng
Kiếm thêm đồng lẻ trả công cho mình
.
Nhìn trời _ nắng chợt lung linh
Không còn oi bức...trong xanh ngày hè
Đầu trần chẳng có nón che...
Lăng xăng chân bước mà nghe nhẹ nhàng
.
Điểm tâm, không nhớ để ăn
Quên cafe sáng...mơ màng làm thơ
Con Cóc nhảy nhót làm trò
Mai sau nhìn lại : "Ồ! thơ của mình "
.
Viết xong kiếm mấy tấm hình
Đầu bù tóc rối... Tút xinh đăng kèm
Gửi ông phây-búc...Ổng xem
Nhân tiện ổng giữ...lâu đem ra nhìn
.
Cái bụng nổi doá...bất bình.
Tung cho mấy cước thình lình mới hay...
Ôi trời! sẵn bánh mì đây
Ốp-la quả trứng... Ly đầy cafe
.
Ý...Ý... nguyên hạt đó nghe
Xay xong pha chế... Uống phê lạ lùng
Chỉ cần như vậy là xong
Lướt phây lướt web...bềnh bồng vui vui.
.
NB

Chủ Nhật, tháng 4 22, 2018

NÓI DAI

Nói dai
.
Nói nhiều lắm nói hoài nói mãi
Nói khi nào thấy hãi thì thôi
Bởi vì con phận cút côi
Chân son không dép vào đời sao đây
.
Vai mẹ mỏng đôi tay mẹ yếu
Con dại khờ biết níu vào đâu
Cho con lời nói làm đầu
Là hành trang để mai sau mà dùng
.
Mẹ nói mãi...suy cùng phải thấm
Con bực mình, mẹ ngẫm: phải lay
Con ơi mẹ dạy điều này
Lắng mà nghe nhé chớ hay cãi lời
.
Con tuổi trẻ ham chơi dễ hiểu
Mẹ quyết lòng không chịu thua đâu
Ra đời mẹ kiệm từng câu
Về nhà ra rả...lầu bầu...điếc tai
.
Nói dai với con trai mẹ đó
Hơi sức nào làm khó người dưng
Nhất định nói mãi không ngừng
Khi nào con tỏ rạng cùng ánh dương
.
Con khó chịu..? vì thương phải nói
Lời dịu dàng không đổi...Thì răn...
Vâng lời! Sẽ chẳng cằn nhằn
Tâm yên trí khỏe đêm nằm ngủ ngon.
.
NB