.

.

Thứ Hai, tháng 12 30, 2013

CHÚC MỪNG NĂM MỚI

CHÚC MỪNG NĂM MỚI

 QUÝ TỴ nay còn ngày cuối thôi
 Tôi gửi muôn nhà lời chúc vui
Chúc anh chúc chị cùng đôi lứa
Năm mới hân hoan vạn tiếng cười

Câu chúc chân thành chúc khắp nơi
Chúc khắp gần xa khắp đất trời
Sang năm GIÁP NGỌ nhiều may mắn
Mưa thuận gió hòa luôn an vui

Tôi chúc vui vầy chị với anh
Nguyệt lão se tơ kết duyên lành
Chung vai sánh bước tâm đầu ý
Nắm chặt tay nhau bước qua thành

Đã hết năm rồi..xuân mới vui
Bao nhiêu phiền muộn xin đẩy lùi
Chúc trang blog luôn vui vẻ
Chia sẻ chân tình cả làng vui.

Thứ Ba, tháng 12 24, 2013

LẶNG LẼ ĐÊM NOEL

Noel này em một mình lặng lẽ
Phố đông người anh dạo bước cùng ai?
Lách dòng người tay vẫn nắm bàn tay?
Và lại nói;"Chỉ em là nhất nhé!"?

Noel này em một mình lặng lẽ
Rét không nhiều sao buốt giá lòng em
Trong dòng người hối hả dưới trời đêm
Nơi quán cũ mong anh đừng ghé nhé!

Noel về cho em thêm lặng lẽ
Nhớ thật nhiều em chẳng thể nào quên
 Tiếng cười đùa vẫn vang mãi trong em
Ly kem đắng mà tình sao ngọt thế!

Noel này chỉ mình em lặng lẽ
Nơi giáo đường đã thúc dục hồi chuông
Lỗi hẹn hò sao lòng lại vấn vương?
Vì em biết đêm nay mình lạc lõng...


Thứ Ba, tháng 12 17, 2013

GỬI NẮNG YÊU THƯƠNG

GỬI NẮNG YÊU THƯƠNG

Đông về lạnh lắm phải không anh
Những trẻ lang thang áo có lành
Mẹ gìà đơn chiếc thì sao nhỉ?
Thương lắm kiếp nghèo mái nhà tranh

Cơn gió Sài gòn ngày cuối năm
Se lạnh da người chợt bâng khuâng
Muốn chia chút nắng về phương đó
Làm nệm mùa đông trải Mẹ nằm

Em muốn gom từng sợi nắng trưa
Đan áo gửi về cho em thơ
Ấp ôm giấc ngủ thay tình mẹ
Thảng thốt không còn vương trong mơ

Rét cắt da người rét mùa đông
Vươn tay muốn hái dải mây hồng
Làm khăn quàng cổ mong anh ấm
Gửi chút tấm lòng ấm mùa đông

Thứ Ba, tháng 12 10, 2013

VIẾT CHO ANH...

 VIẾT CHO ANH...
(Một người bạn đã hy sinh ngày 2/9/1984 tại chiến trường Campuchia)

Anh nằm xuống khi nước nhà độc lập
Nơi xứ người anh lạnh lắm phải không?
Hy sinh này đất nước sẽ ghi công
Mẹ đã mất đứa con trai giỏi giắn

Hai tháng chín mừng mùa thu đại thắng
Nơi đô thành em hớn hở vui chơi
Nào hay đâu mình vừa mất một người...
Là người bạn...người anh nhiều khả kính

Khi hay tin em bàng hoàng...lặng, nín
Lệ đâu rồi? Mắt ráo hoảnh...Lệ đâu?
Bên ngoài trời mưa chợt đổ thật mau
Lá thư cuối nhàu nhòe bàn tay giở

Anh nằm xuống khi lòng em chưa mở
Hối tiếc này em mang mãi trong tim
Nuốt lệ vào, ru anh giấc bình yên
Ngủ ngoan nhé người anh trai kính mến

Em tự hỏi vì đâu nên cuộc chiến?
Để mẹ hiền phải mất những đứa con
Để chân son dấn bước một lối mòn
Cho tuổi trẻ không còn vươn sức trẻ

Thứ Hai, tháng 12 09, 2013

ĐÓNG LẠI VẦN THƠ

Tôi về gom hết những mộng mơ
Gom cả bâng khuâng buổi dại khờ
Gom luôn niềm đau và nỗi nhớ
Gom cả giọt sầu ướp vào thơ

Gom những đêm buồn gió tàn canh
Gom nụ hôn thơm ủ mộng lành
Gom lời say đắm...bàn tay ấm
Gom hết chữ tình vốn mỏng manh

Tôi gom tất cả gộp vào đây
Kể cả ngọt ngào lẫn đắng cay
Bao nhiêu tâm trạng...nhồi thành khối
Nhờ chữ viết nên tập thơ này


Thứ Năm, tháng 11 21, 2013

MỘT THOÁNG SUY TƯ



MỘT THOÁNG SUY TƯ

Lá thôi rụng nắng thôi vàng ngoài ngõ
Đông có về với đường phố xa hoa?
Trời phương nam ký ức bỗng vỡ òa
Đông năm ấy đất Sài thành lạnh lắm!

Anh chợt đến cho em nhiều nồng ấm
Con phố buồn heo hút ánh điện câu
Trời lập đông ta nối một nhịp cầu
Mong xuân mãi tươi hồng trong nắng mới

Trời trở lạnh lá cuối mùa chới với
Sợi nắng chiều tim tím buổi hoàng hôn
Con sông xưa lặng lẽ một nỗi buồn
Cây cầu ván đơn côi bờ sông vắng

Gió hiu hắt len vào trong khoảng lặng
Đêm Sài thành nhắc nhở một mùa đông
Người đi rồi con phố cũ chờ mong
Ngọn nến nhỏ lập lòe trong đêm tối

SG tháng 10/2012

Thứ Năm, tháng 11 14, 2013

SÀI GÒN SẮP VÀO ĐÔNG

SÀI GÒN SẮP VÀO ĐÔNG
 *
Tung chăn , em bước ra ngoài
Mở toang cánh cửa...ban mai ngập tràn
Hình như gió bấc vừa sang
Vươn mình ve vuốt nhẹ nhàng vai em
*
Tươi hồng cho sáng bình yên
Dòng đời xuôi ngược êm đềm làm sao
Đâu đây , vẳng tiếng ai rao...
Chừng như...cất tiếng để chào bình minh
*
Gió lay , khóm trúc bồng bềnh
Vầng hồng e-ấp ẩn mình...chao nghiêng
Nhấp Cafe...cánh môi mềm
Ngọt trong hương đắng, lòng thêm nồng nàn
*
Xé rời tờ lịch...ngỡ ngàng
Ngày đầu...tháng cuối...mênh mang tiết trời
 Gọi thầm , đông đến anh ơi
Xa nhau hỏi mấy đông rồi hở anh?

Thứ Ba, tháng 11 12, 2013

BÃO ĐÃ QUA RỒI


*
Bão đã qua rồi anh biết không
Để lại hoang vu trắng cánh đồng
 Hàng cây đổ rạp trên đường phố
Muốn khóc mà sao cứ nghẹn lòng

Bão đã qua rồi anh biết không?
Nhìn nỗi tang thương xót xa lòng
 Tiếng chim lẻ bạn sầu tao tác
Bao kẻ không nhà đứng chờ trông

Bão đã qua rồi anh biết không?
Góp nhặt yêu thương thuở xuân nồng
Anh đi xây lại căn nhà mối
Đổ vỡ điêu tàn gắng là xong

Bão đã qua rồi anh biết không?
Em về nhen lại ánh lửa hồng
Tàn tro lạnh lẽo làm sao nhóm?
Cơn bão tan rồi rét mênh mông....

Chủ Nhật, tháng 11 10, 2013

HAI SẮC HOÀNG HÔN

HAI SẮC HOÀNG HÔN

*
Chân trời tím hay hoàng hôn sẫm tím?
Tím cuộc đời tím cả nỗi chờ mong
Dòng sông buồn chở nặng nỗi mênh mông
Lục bình tím vẫn trôi hoài lặng lẽ

Trên bến chờ con đò nào sẽ ghé?
Bến đón rồi bến lại tiễn...xa khơi
Đò xuôi chèo theo dòng nước chơi vơi
Bến đứng lặng ôm hoài câu chờ đón

Mùa thu nào lá vàng vương trên nón?
Để nắng vàng, vàng cả áo người xưa
Phơi cuộc tình tan tác dưới ngày mưa
Chiều phai sắc nắng nhuộm vàng tiềm thức

Đôi tay nào vỗ về miền ký ức
 Xoa tim nồng dịu mát buổi hoàng hôn
 Cơn gió nào xua mây tím chiều buông
Và hong lại nắng hồng chiều thu cuối

Thứ Năm, tháng 11 07, 2013

HẠNH PHÚC TỪ NƠI ĐÂU???

HẠNH PHÚC TỪ NƠI ĐÂU???
*
Niềm hạnh phúc Nghe chừng đơn giản lắm
Như chỉ hồng se thắm cuộc đời nhau
Tìm đâu ra...giữa cuộc sống sắc màu
Rất nhỏ nhặt...từ nụ cười, ánh mắt

Niềm hạnh phúc...khiến tình yêu xiết chặt
Đâu phải là kho báu của trần gian
Cũng chẳng là một câu nói lan man
Mà rất thật từ con tim máu đỏ

Niềm hạnh phúc bắt đầu từ việc nhỏ
Không màu mè không sáo rỗng đẩy đưa
Đã yêu nhau...sẽ chẳng nói chuyện thừa
Niềm tin mất...tình yêu cũng dần chết

Niềm hạnh phúc là khi chào tiễn biệt
Những ngọt ngào vẫn lưu giữ trong nhau
Chứ đâu là vết tích của nỗi đau
Không phải duyên, chứ đừng là bội bạc

Thứ Ba, tháng 11 05, 2013

HỒI TƯỞNG NIỀM VUI CỦA NHỮNG NGÀY SINH NHẬT

SINH NHẬT 2011
*
Không phải người yêu, chẳng phải bồ
Chân tình trân quí lắm các cô
Hoa Nhài hương ngát từ trong nhụy
 Cánh bướm xinh tươi chốn hải hồ
Lãng đãng mùa thu chưa kịp đón
Vật vờ tháng chín viện vừa vô
Tâm hồn giá rét thân cô độc
Nhận những nhành hoa, Bánh, Nước...Ồ!
Các bạn mừng sinh nhật Ngọc trong BV
Đã về nhà
-------------------- 
 
SINH NHẬT 2012
*
Không phải người thân, chẳng phải yêu
Ngày xuân qua mất...tuổi về chiều
Mồng ba hạ cuối mưa còn đổ
Tháng chín thu vàng nắng chẳng xiêu
  Sinh nhật năm nay...bè bạn quí
Chào đời thuở ấy...mẹ cha yêu
Xa xôi bạn đến...quà, hoa , áo...
Tiệc đứng tưng bừng...bạn cũng tiêu
 

Thứ Tư, tháng 10 30, 2013

KHÁT



Nắng đầu đông khát cơn mưa mùa hạ
Sa mạc khát mưa rào rạo rực gió cát bay
Biển ầm ào khát dịu ngọt của mây bay
Anh khát em bởi hai ta không cùng cực

Đêm trăng buồn khát bầu trời...thao thức
Như chúng mình khao khát kiếm tìm nhau
Hạnh phúc nào có khát niềm đau
Mà cứ nếm cho lệ sầu lả chã

Có nhau rồi anh khát khu vườn lạ
Để chân buồn khát lối nhỏ đường xưa
Nắng ngày hè tắm mát bởi cơn mưa
Mà vẫn khát gió mùa thu lẳng lặng

Này anh hỡi! Đường đời luôn rất nắng
Khát ngọt ngào... có quả chín vườn trăng
Trái yêu đương thật ngọt giữa đêm rằm
 Vẫn thật khát?..khát hoài...và khát mãi....
 

Thứ Bảy, tháng 10 26, 2013

TẠ TÌNH

 

TẠ TÌNH

Anh chỉ xin em , chút lỡ lầm 
Để anh tự vấn với lương tâm 
Để anh sám hối từng đêm vắng 
Bởi...mãi cô đơn giấc lặng thầm 

Anh chỉ xin em, chút vụng về 
Nỗi buồn đêm vắng dài lê thê 
Cô đơn nẻo vắng mình anh bước 
Rời bỏ cuộc vui sao não nề 

Anh chỉ xin em, chút giận hờn 
Để chân anh bước nhẹ nhàng hơn 
Bao nhiêu năm tháng làm nên tội 
Một kẻ lang thang...Phí một đời 

 Anh chỉ xin em, nói một lời 
Một lời oán trách, đỡ chơi vơi 
Em yên lặng thế...đau lòng lắm! 
Một kẻ cuồng si...lãng đãng đời
 

Thứ Tư, tháng 10 23, 2013

KHÔNG CÒN LÀ KỶ NIỆM

KHÔNG CÒN LÀ KỶ NIỆM
 *

Em về , hôm ấy trời mưa 
Đèn heo hút ngọn...Trăng mờ cô liêu 
Trách ai...trời đã sang chiều... 
Ngõ hoang hờ khép...dập dìu bướm, hoa 
*
Em đi , mưa đổ nhạt nhòa 
Vắn dài em đếm giọt sa...lạnh lòng 
Phải chăng trời đã vào đông 
Thị phi_bao tiếng...chất chồng đáy tim 
*
Thôi đành chôn nỗi niềm riêng 
Lặng câm, nghe tiếng tim rền xốn xang 
Vần thơ trao tặng mơ màng
Lời nồng? Lời ấm? hoang đàng...rêu phong
 *
Hỏi mình rằng tiếc hay không..?
Chiều tàn_Nắng vội_bềnh bồng_lửng lơ
Em về bừng tỉnh cơn mơ
 Không là kỷ niệm vần thơ trả người
*

Thứ Hai, tháng 10 21, 2013

NGÀY VUI BÊN LOVE CAFE

CAFE LOVE_ĐẤT THÁNH

Cafe đắng? đâu mà thật đắng
Chỉ một mình quán vắng mà thôi
Hôm nay có bạn có tôi
Ly cafe đắng chia đôi...ngọt nồng
*
 Bao ký ức mênh mông chợt đến
Ước...một lần trìu mến trao nhau
Ta ngồi quán vắng thật lâu
Giọt rơi ta đếm...nỗi sầu cùng chia
*
Câu ước hẹn lời thề còn đó
Sẽ trọn đời gắn bó bên nhau
Sông sâu nước chảy qua cầu
Bến thì mãi đợi đò mau quên lời
*
Cafe đắng vẫn rơi vội vã
Vẫn một mình đếm lá vàng rơi
Chiều nay quán nhỏ ta ngồi
Bạn bè quấn quýt chia vui sẻ buồn
*
Cafe dẫu đắng chẳng hờn
Khuấy cho tan hết cô đơn một chiều
THÊM_CAFE CHÉ...

Thứ Bảy, tháng 10 19, 2013

TẶNG HOA CHO MÌNH NHÂN NGÀY 20/10/2013

TẶNG HOA CHO MÌNH NHÂN NGÀY 20/10/2013
*
Em chờ suốt quãng đường dài
Chỉ mong nhận đóa hoa ai tặng mình
Chiều nghiêng khuất nẻo đường xinh
Đôi tay trống trải một mình em đi
*
Hỏi em, muốn tặng hoa gì
Chỉ cần một đóa...hoa chi cũng mừng
Em chờ từ độ mùa xuân
Hạ qua...thu hết...hoa đông trắng trời
*
Em về nhặt cánh hoa rơi
Tặng mình một đóa hoa đời trắng tinh
Hoài công...từ lúc bình minh
Nắng còn e-ấp lung linh sương mờ
*
Mưa giăng ướt đẫm vần thơ
Lửng lơ câu đợi câu chờ...xa xôi
Bóng chiều đổ ập xuống rồi
Nhặt bông hoa tuyết để tôi tặng mình
*

Thứ Tư, tháng 10 16, 2013

MƯA - NẮNG SÀI GÒN

MƯA - NẮNG SÀI GÒN

Chợt mưa_chợt nắng lung linh
Sài gòn_trưa cũng bình minh hửng vàng
Ô kìa nắng trải mênh mang
Giọt mưa đọng lại xếp hàng chớp mi

Đầu cành vang tiếng họa mi
Trên đường xe cộ ầm ì đuổi nhau
 Cánh dơi xanh đỏ...đủ màu
Xinh xinh giọt nắng níu bâu vai người

Mưa đi_nắng đến thật tươi
Nhẹ nhàng tiềm thức buông lời nhắc ta
"Sau mưa trời sáng" mượt mà
Dang tay hòa khúc tình ca cuộc đời

Sài gòn_mưa - nắng chen đôi
Lúc sầm sập tối , lúc thời sáng trong
Ráng chiều soi bóng trên sông
Để đôi má thắm ửng hồng sau mưa

Thứ Bảy, tháng 10 12, 2013

CÒN GÌ NƠI BẾN CŨ

CÒN GÌ NƠI BẾN CŨ

Tôi về lại dòng sông và bến cũ
Cuối thu vàng nghe rộn rả bước chân
Tôi về mà không vương chút băn khoăn
Hồ hởi gọi đò ơi cùng đón nhé!
*
Tôi với anh trong tay ta cùng ghé...
Bến đò chiều nghe ấm mối tình xưa
Câu ước thề...nối lại mối duyên ưa
Tôi chìm đắm trong niềm tin tình cũ
*
Thu chưa về lá chợt vàng héo rũ
Để rừng chiều tím sẫm bóng chiều buông
Tôi về rồi dòng sông mãi cô đơn
Vẫn lặng lẽ trôi bên lề cuộc sống
*
Tôi ngẩn ngơ...suy tư cùng con sóng
Lặng lẽ buồn nhìn chiếc bóng mồ côi
Ngỡ xuân về Én sẽ báo tin vui
Bến vẫn thế Đò vẫn trôi lãng đãng

Chủ Nhật, tháng 8 25, 2013

HÒN CHỒNG NHA TRANG


Ai mang viên đá đặt ngang trời
Nghịch ngợm như là sắp phải rơi
Lắt lẻo dầm sương nhìn biển cả
Cheo leo hứng gió ngó trùng khơi
Mưa giông vẫn thế không dời chốn
Nắng cháy như này chẳng đổi nơi
Đã mấy niên rồi ai được rõ?
Để lòng du khách mãi chơi vơi

Thứ Sáu, tháng 8 09, 2013

Mong manh giọt mưa thu

Gió lay động cành buông chiếc lá
Cơn mưa chiều hối hả về nhanh
Thu vàng thưa thớt mong manh
Nhạt nhòa tô điểm trên cành cây khô

Mưa giọt nhỏ co ro rét mướt
Thu bên thềm...mi ướt niềm riêng
Mơ buồn sưởi ấm buồng tim
Đêm tàn mộng vỡ biết tìm về đâu

Chiếc lá úa ngậm sầu cay đắng
Nhuộm sắc vàng ươm nắng ngày thu
 Đêm dài vẳng tiếng hời...ru
Tan lòng nát ruột...mộng du một đời
.
NB

Thứ Tư, tháng 8 07, 2013

BÊN NHAU CUỐI TUẦN


Cuối tuần dạo bước dọc triền sông
Gió thổi nhấp nhô sóng bập bồng
Dăm chiếc rồng neo đèn rực rỡ
Mấy con cá chạy sáng mênh mông
Suy tư anh hướng về hoài niệm
Lặng lẽ em nhìn chốn vắng không
Câu chuyện lênh đênh đời lính biển
Tựa đầu vai áo tóc bềnh bồng

Thứ Tư, tháng 3 27, 2013

TẶNG BẠN PHƯƠNG XA




HỒI ỨC

Mới hôm nào...những đêm trăng mờ tỏ
Bọn chúng mình tha thẩn dưới sương đêm
Tiếng côn trùng rỉ rả cất tiếng rên
Ngồi nhớ lại sao mà thương nhớ quá!

*
Vùng quê nghèo...lá rừng rơi lả tả
Nồi khoai bùi...với câu chuyện thần tiên
Lủ trẻ thơ xóm nhỏ thật ngoan hiền

Vừa mới đó mà nay già hết cả
*
Ngã rẽ đời...kẻ quê người xứ lạ
Tiếng đàn buồn vang vọng lại nhớ quê
Tuổi hồn nhiên...hiểu sao hết ê ch
Đêm chìm đắm vào ghita mơ mộng
*
Con sóng đời đưa ta theo cuộc sống
Mãi bập bềnh xô đẩy đứa một phương
 Gặp lại nhau...biết bao chuyện vui buồn
Tóc điểm bạc da đồi mồi...nhớ lại