.

.

Thứ Sáu, tháng 5 09, 2014

SỢ CHIẾN TRANH, KHÔNG SỢ GIẶC

SỢ CHIẾN TRANH, kHÔNG SỢ GIẶC
*
Tôi sinh ra trong thời kỳ ly loạn
Thua thiệt nhiều tôi rất sợ chiến tranh
Tuổi dậy thì thèm khát mảng trời xanh
Mơ cánh võng đong đưa vườn trĩu trái
*
Tôi sinh ra, nơi...không là quê Ngoại
Gót nhỏ sần, vì theo bước chinh du
Đánh giết nhau rồi cùng gọi là thù
Dừng tiếng súng mái nhà xiêu lưng Mẹ
*
Tôi sinh ra, đã không còn...thơ bé
Pháo dập dìu...lơ láo mắt âu lo
Tuổi hồn nhiên vui thú được mấy trò..?
Hơn 7 tuổi, biết đưa em...hầm trú
*
Tôi sinh ra, bốn vùng đều cư ngụ
Chữ đầu đời tròn trịa...mất mấy năm
Giấc ngủ đêm, chỉ tiếng súng ì-ầm
Lời ru Mẹ lạc loài trong hoảng loạn
*
Tôi sinh ra, sạn chai vì bom đạn
Biết phập phồng...bởi tiếng Chó tru đêm
Ló bình minh, nhân loại lết ngoài thềm
Con Tim nhỏ biết đau từ thưở đó
*
Nay giặc Trung lăm le ngoài đầu ngõ
Chúng muốn gì? Hai đất nước an vui
Muốn lắm sao nhân loại phải dập vùi...
Trong lửa đạn vì cuồng ngông của chúng
*
Đất nước tôi mấy ngàn năm anh dũng
Há sợ gì bọn Tàu khựa khùng điên
Bạch Đằng Giang ghi chiến tích Ngô Quyền
Còn nhiều trận quét mộng càn quân Hán

Bây gây chiến, đánh bọn bây cũng đáng
Thương dân lành cả hai nước lầm than
Hãy tỉnh đi! không...cũng nói đầu hàng
Dân Việt quyết phải giữ yên bờ cõi
*
BN

5 nhận xét:

  1. Bài thơ rất hay, chân thành, mang đậm nét tính thời cuộc.
    Chiến tranh qua lâu rồi. Tiếng bom đạn cũng đã im lâu rồi, đau thương mất mát dừng lại lâu rồi.
    Không lẽ nay lại xảy ra???

    Trả lờiXóa
  2. Đất Nam dân nam ở
    Biển đảo nước Nam ta
    Không để giặc phương bắc
    Quấy nhiễu đặt giàn khoan!!...

    Trả lờiXóa
  3. Anh mới săm máy để tập em ạ !Cảm ơn em trong thời gian qua đã giúp anh !!

    Trả lờiXóa
  4. Đã lâu em không có bài mới .!.???

    Trả lờiXóa