Nói dai
.
Nói nhiều lắm nói hoài nói mãi
Nói khi nào thấy hãi thì thôi
Bởi vì con phận cút côi
Chân son không dép vào đời sao đây
.
Vai mẹ mỏng đôi tay mẹ yếu
Con dại khờ biết níu vào đâu
Cho con lời nói làm đầu
Là hành trang để mai sau mà dùng
.
Mẹ nói mãi...suy cùng phải thấm
Con bực mình, mẹ ngẫm: phải lay
Con ơi mẹ dạy điều này
Lắng mà nghe nhé chớ hay cãi lời
.
Con tuổi trẻ ham chơi dễ hiểu
Mẹ quyết lòng không chịu thua đâu
Ra đời mẹ kiệm từng câu
Về nhà ra rả...lầu bầu...điếc tai
.
Nói dai với con trai mẹ đó
Hơi sức nào làm khó người dưng
Nhất định nói mãi không ngừng
Khi nào con tỏ rạng cùng ánh dương
.
Con khó chịu..? vì thương phải nói
Lời dịu dàng không đổi...Thì răn...
Vâng lời! Sẽ chẳng cằn nhằn
Tâm yên trí khỏe đêm nằm ngủ ngon.
.
NB
Thơ hay,chắc con sẽ hiểu .
Trả lờiXóaThơ hay,chắc con sẽ hiểu .
Trả lờiXóaNgày xưa Bà nói rất nhiều
Trả lờiXóaGiờ đây Mẹ nói bi nhiêu... đâu nhiều (!)
===
Hi hi hi...
Cũng vì thương yêu và quan tâm, lo lắng cho con cái thôi, phải không NB?
DVD sang thăm nhà, chúc NB tuần mới vui khỏe, an lành!